Trang chủ > Đức Tổ Sư > Chơn Lý
Tu và Nghiệp
Xem: 6266 . Đăng: 27/05/2022In ấn
Tu và Nghiệp
TU VÀ NGHIỆP
Đành rằng sự thật hiển nhiên
Người tu là phải dứt duyên hồng trần
Thân khẩu ý phải tịnh thanh
Không nên tích trử các hành ác duyên.
Nhưng là dứt nghiệp hiện tiền
Không cho sanh khởi các duyên sau nầy.
Nghiệp quá khứ đã gieo rồi
Làm sao tránh được đến hồi trả vay.
Thế mà lắm người đời nay
Muốn giải thoát, được an bài sống yên
Nhưng ba nghiệp chưa tịnh thanh
Tiếp tục gieo giống chẳng lành hôm nay
Đưa đến nhân quả vị lai
Nên khó tu được bền dài thời gian.
Hơn nữa có kẻ ngở tu
Là được trọn hưởng yên vui lâu dài
Không còn quả báo nạn tai
Nên khi khổ nạn chán ngay bỏ liền.
Kẻ ấy chưa hiểu được rằng
Nếu đã sạch nghiệp và thành Như Lai
Hoặc chư Bồ tát đáo lai
Hai bậc nầy đã lâu đời huân tu.
Nghiệp xấu đoạn dứt từ lâu
Không khổ nạn khi đáo lai cõi trần
Niết bàn an trụ thanh nhàn
Niết bàn sạch nghiệp vào hàng vô sanh.
Ai đang tế độ chúng sanh
Là đang đền trả nghiệp trong nhiều đời
Chính lúc khổ nhọc độ đời
Là đang đền trả, nghiệp vơi dần dần.
Tu là cách trả nhẹ nhàng
Không ai tránh khỏi nghiệp trần trả vay.
Người tu giác ngộ dừng ngay
Không gây nghiệp báo hiện nay đời nầy
Tránh khỏi quả báo vị lai
Nhưng trong quá khứ đã vay phải đền
Muốn khi trả nhẹ nhàng hơn
Hãy ráng tế độ các hàng chúng sanh.
Thế mà nhiều kẻ chưa rành
Tu chưa trọn vẹn muốn mình bình an
Không muốn trả nghiệp đã làm
Để lâu ngày vốn lời càng thêm to.
Thật đáng thương xót dùm cho
Kẻ ấy muốn hưởng ấm no riêng mình
Trên sự tạo vay vô tình
Mà không nghĩ đến ngày mình nạn tai.
Nào ai biết, có ai hay
Khổ nạn cực nhọc ngày ngày lo tu
Cam chịu thiệt thòi riêng mình
Ngày sau mới được yên bình tự do.
Kẻ ấy tâm trí giàu to
An lạc vĩnh viễn không lo, không sầu.
Thế mà có kẻ mong cầu
Xin Phật gia hộ phép mầu hiển linh
Cho con sạch hết tội tình
Yên vui trên đống nghiệp mình đã gieo.
Tứ đại sanh tượng hình hài
Một thân một, không có gì ngoài thân
Những cái có có trong trần
Đều là vay mượn chúng sanh nhiều người
Chớ đâu có cái của tôi
Muốn được thọ hưởng vui chơi riêng mình.
Mà người chưa nhận ra rằng
Chư Phật từ bỏ giàu sang uy quyền
Chẳng còn luyến ái tư riêng
Danh vọng, tài trí các duyên cắt rồi
Các Ngài đã sợ tránh rồi
Há lại đem nó mê người đành sao.
Do đó nguyện vọng tham cầu
Đối với chư Phật sẽ đâu được gì
Không cảm ứng được chi chi
Sự thật là vậy, ít khi nhận nhìn.
Giác ngộ nhân quả công bằng
Với người giải thoát lại còn đến mau
Dồn trả cho nghiệp hết mau
Thì mới thong thả bước vào của không
Vậy nên họ rất vui lòng
Đền trả nghiệp tội mà không than phiền.
Sạch nghiệp dứt hết các duyên
Được vậy tâm mới bình yên tu hành
Trong sạch, giải thoát, vô sanh
Nơi đây là chốn quốc thành tây phương.
Đức tin trong sạch cậy nương
Đức tin khiến họ siêng năng trau giồi
Lập công tu đức vun bồi
Cho tâm trong sạch, cho đời thăng hoa.
Dứt vọng động dẹp lòng tà
Chứng La Hán quả mới là thật tu
Những người ấy cũng giống như
Kẻ kia thiếu nợ đã lâu nhiều đời,
Vay nợ của rất nhiều người
Ở ngay chỗ cũ không dời đi đâu
Các chủ nợ chẳng yêu cầu
Không gấp đòi nợ, nó hầu như quên.
Tưởng lầm mình đang an yên
Tự chủ sung sướng mà quên nợ người
Đâu dè thân miệng mỗi ngày
Tạo vay thêm mãi bán rồi tự do
Nếu người ấy lại tính lo
Đi xa bỏ xứ để lo tu hành
Thì các chủ nợ xóm quanh
Hỏi đòi dồn dập khiến người hoảng kinh.
Người lâm phải hai cảnh tình
Một là ở lại để mình được yên
Hẹn chủ nợ trả dần cho
Yên trí mà bớt hỏi đòi gắt gao
Trả ít thì phải trả lâu
Dễ chịu hơn, bắt trả mau một lần.
Khổ nỗi cái miệng ý thân
Cứ vay thêm mãi nợ nần tăng thêm
Vừa trả lại vừa vay thêm
Làm sao hết nợ vui yên được nào.
Cách thứ hai chịu khổ lao
Trả cho xong hết một lần ra đi
Không tiếc rẻ cái chi chi
Đồ vật của cải xả ly một lần.
Có trả xong mới nhẹ nhàng
Từ đó là sẽ rảnh rang sống đời
Bình thường an lạc thảnh thơi
Không vay thêm nợ thì đời tự do.
Có một câu chuyện để cho
Mọi người suy gẫm hiểu ra vấn đề
Kìa như thuở nọ có người
Thân làm tôi tớ gặp người đi quyên
Tởi tiền lợp lại chùa chiền
Chủ nhà không cúng nó bèn phát tâm
Liều mạng xin chủ bán thân
Trọn đời ở mướn tiền dâng cúng chùa
Vì nó xét nghĩ phận mình
Một đời ngu dốt bần cùn ích chi
Và cũng không biết làm gì
Có được lợi ích thôi thì hy sinh
Nghe nói chùa chỗ chí linh
Là nơi giải khổ chúng sanh nương về
Là nơi thức tỉnh người mê
Nghe vầy biết vậy không hề tính toan
Nó mong giảm bớt khổ nàn
Những điều tội lỗi đã mang kiếp người.
Thế mà năm sau nó đui
Người chủ không chịu chứa nuôi trong nhà
Đồng ý cho nó đi ra
Cho luôn số nợ nó đà bán thân.
Nó lần mò đi xin ăn
Năm sau nó gặp lão ông ở chùa
Thương tình dắt nó đem về
Cho đánh chuông để mỗi ngày tu tâm.
Thời gian sau chỉ một năm
Nó bị phong hủi khắp cùng hai tay
Không còn đánh chuông mỗi ngày
Chỉ ngồi niệm Phật Đức Ngài Bổn Sư.
Thế mà chỉ một năm sau
Nó lại té lọt hầm cầu chết luôn
Và khi vớt lên đem chôn
Mộ bị sét đánh nám đen tan tành.
Việc ấy ai cũng hải kinh
Tại sao một kẻ hy sinh cả đời
Làm việc thiện phước tích bồi
Mà sao lại bị quả nhồi thế kia?
Bây giờ có vị tiên nhơn
Đứng ra giải thích biện minh thế này.
Bao đời trước nó tạo gây
Biết bao việc ác tội dầy vương mang
Lẽ ra nó phải chịu làm
Một kiếp tôi tớ, kiếp làm người đui,
Cùi phun một kiếp trả bồi
Hầm phân té lọt một đời bỏ thân
Một kiếp sét đánh hãi hùng
Nhưng nhờ nó biết quên thân làm lành,
Nó biết niệm tưởng Phật danh
Nghiệp quả cảm ứng trả nhanh một đời.
Từ đây tái sanh làm người
Là công tử con của quan đại thần
Lớn lên mộ đạo xuất trần
Đi tu giải thoát thác sanh thiên đường.
Đó là nghiệp quả cộng dồn
Chớ không có chuyện tu hành bị tai.
Điều ấy giống như xưa kia
Kẻ lễ bái Phật chết sanh cõi trời,
Khi nghe Pháp yên lặng ngồi
Đến sau khi chết sanh về cõi thiên,
Cúng dường Tăng bảo gieo duyên
Trước khi bỏ xác cảnh thiên đợi chờ,
Nhờ biết quý trọng tôn thờ
Ba ngôi Tam bảo phước nhờ về sau.
Ai mà phát tâm tu hiền
Hễ thiện lành tới, ác liền phải lui
Tuy là chết cái thân đời
Nhưng cái chết ấy quý thời biết bao.
Cũng có kẻ tu lao đao
Cả đời bệnh hoạn khổ đau rất nhiều.
La Hán chết bị cắt đầu
Huệ Năng còn bị cuốc đào mả môn.
Đó là nghiệp quả cộng dồn
Trả nhiều mau hết nợ trần đã vay
Đó là sự phải, việc hay
Chơn tu sẽ chọn cách này cho mau.
Mượn thân tứ đại đã lâu
Mỗi kiếp vay mượn càng lâu càng phiền
Trả chưa xong làm sao yên
Đâu đặng thanh tịnh niết bàn thảnh thơi.
Thế mới biết rằng cõi đời
Có ra do nghiệp tự nơi mình làm
Nhân gieo quả kết nối liền
Làm sao tránh khỏi con đường khổ vui.
Chỉ trừ chân tu lâu đời
Trả hết quả xấu vốn lời không không
Khất sĩ trơ lặng mới mong
Có thể dứt hết nghiệp trần trả vay.
Chư Phật giáo hóa cho người
Giác ngộ tỉnh thức biết đời phù du
Từ bi thương độ dạy tu
Dẫu còn tội lỗi Phật từ vẫn thương,
Thứ tha chỉ cho con đường
Đoạn nghiệp dứt tội chỉ phương tu hành
Kẻ đã phát tâm làm lành
Phải vượt chướng ngại mới bền công phu.
Chướng ngại lại cũng ví như
Bức tường cản hậu giúp người non gan
Hay cũng như một cái sàng
Sàng lọc những kẻ kém căn mê phàm.
Thế nên trong cõi niết bàn
Phàm tâm nghiệp nặng khó toan đến gần.
Trả nghiệp là phép tu dần
Lập công tu đức, bền lòng không than
Vui trả quả nghiệp đã làm
Như được tắm rửa nhẹ nhàng khỏe hơn.
Nhờ vậy ba nghiệp của thân
Mới được thanh tịnh vãng sanh hiện tiền
Bước qua cõi sống tinh thần
Làm chủ lý trí, tử sanh chẳng màng
Làm bậc giác ngộ hoàn toàn
Lục độ vạn hạnh tảng nền của tâm.
Với họ cuộc đời đứng ngừng
Trơ lặng tự chủ sạch không an lành.
Không làm khách tớ quẩn quanh
Chui đụt trong chốn bụi hồng làm chi.
Những người tu tiến kịp thì
Tức là cực lạc sớm khi được về.
Phật tiếp dẫn, pháp hộ đưa
Để cho nhập chúng làm Tăng lục hòa.
Ở trong giới luật Tăng già
Lục độ thanh tịnh là nhà tây phương.
Vậy nên đức Quán Thế Âm
Giữ ba nghiệp tịnh vãng sanh hiện tiền
Tịnh độ là chốn bình yên
Do giới giải thoát cắt duyên buộc ràng.
Cũng chính là chốn niết bàn
Là cõi an lạc vô phiền, vô ưu.
Được như thế gọi danh từ
Quan Âm Bồ tát bi từ độ sanh
Quán xét tiếng khổ tối tăm
Mà thấy ra được pháp thân Di Đà
Thế giới an lạc sáng lòa
Pháp Tạng vương Phật Di Đà tây phương.
Do đó cư sĩ thiện lương
Nguyện tu tịnh nghiệp cầu sanh xứ nầy
Nguyện lìa khỏi chốn trần ai
Làm Tăng khất sĩ ngày ngày du phương,
Thoát khỏi thế sự nhiễu nhương
Xuất gia giải thoát con đường vô sanh.
Họ dứt bỏ, họ lãng quên
Họ bố thí hết cho nên nhẹ nhàng.
Chỉ lo trì giới tham thiền
Hạ mình nhẫn nhục tập rèn khổ công
Chuyên tu định huệ trau lòng
Xem thân như chết không không nhẹ nhàng.
Tự độ tâm mình được an
Để cho sanh chúng noi gương tu hành.
Chớ ta chẳng nên tưởng lầm
Quên tâm bỏ pháp khi mình sơ cơ
Để cho ba nghiệp bẩn dơ
Vấy bôi cho khắp mọi người chung quanh.
Xưa có người muốn tu hành
Xuất gia giải thoát theo đường Phật tăng
Tự mình dứt nghiệp không xong
Nên cầu cứu với cộng đồng chư tiên.
Bấy giờ có một đại tiên
Bèn dùng phép để giúp duyên cho người
Đem qua xứ khác lạ nơi
Cải sửa xấu xí, áo thời bẩn dơ
Khiến nên đến lúc trở về
Bà con chẳng nhận, phu thê chẳng nhìn.
Thế là người có duyên lành
Xuất gia giải thoát trở thành Sa môn
Không ai quyến luyến làm phiền
Không còn ràng trói đủ duyên thoát trần.
Lại có một người giàu sang
Muốn tu tiếc của không đành bỏ đi
Cầu Phật xin Ngài độ trì
Giúp con mạnh mẽ thoát ly hồng trần.
Thế mà một thời gian gần
Nhà cửa bị cháy, của trần tiêu tan
Vợ thì lại bước sang ngang
Thân còn bị bắt giam cầm khảo tra.
Bấy giờ tỉnh ngộ biết ra
Biết đã đến lúc Phật đà độ nhơn
Mau lo xuất gia làm Tăng
Vào trong xứ Phật tinh thần thảnh thơi.
Đó chính là Phật độ đời
Giúp mình chết bỏ cảnh đời trầm luân.
Có một người nọ thấy mình
Già yếu tật bệnh mà lòng muốn tu
Nhưng người không biết làm sao
Cầu xin Phật độ mình mau thoát trần
Thế là một thời gian gần
Người được hết bệnh mạnh lành xuất gia,
Giải thoát làm Tăng dung hòa
Tu trì tinh tấn vào nhà Như Lai.
Cũng có kẻ muốn xuất gia
Nhưng không làm được thế là cầu xin
Phật độ cho họ bỏ thân
Tái sanh kiếp khác dự phần xuất gia
Chẳng bao lâu bỏ báo thân
Thật là linh diệu đức tin nhiệm mầu.
Có chàng trai trẻ mến tu
Muốn theo pháp Phật nhưng đâu dể gì
Bởi nghịch ý với gia đình
Đang theo thần giáo hết lòng cản ngăn.
Một hôm nó đi làm ăn
Lui ghe ra biển buôn châu bán trầm
Người bảo nó vái quỷ thần
Nó bèn cầu Phật thương tình độ cho.
Ra biển gặp trận bảo to
Thuyền chìm của mất nó trôi vào bờ.
Lần hồi xin ăn trở về
Dọc đường nó gặp một nhà du tăng
Nó liền đảnh lễ phân trần
Cầu sư chỉ dạy nó cần làm chi.
Sư thương tình chỉ lối đi
Đây là cơ hội thoát ly hồng trần
Những người ở đời phàm nhân
Cầu muốn sắc đẹp, danh thơm, sang giàu,
Mong có sức khỏe sống lâu
Đối với thần quỷ khấn cầu độ cho
Xin là em cháu con trò
Cầu xin giúp đỡ hộ cho toại lòng.
Nếu còn ham muốn lợi danh
Đừng nên cầu vái Phật tăng không thành.
Cúng kiến, tế lễ linh đình
Hướng theo thần quỷ lạc lầm biển mê.
Chư Phật muốn chỉ lối về
Đâu cho vật chất nặng nề buộc thân.
Bởi ông mong muốn thoát trần
Chư thiên mới giúp duyên lành cho ông
Nếu ông mua bán khá lên
Làm sao ông bỏ của trần xuất gia.
Đây là cơ hội tốt mà
Sao chưa nhập đạo còn chờ đợi chi.
Tất cả chư Phật trước đây
Có ai còn giữ gia tài thế gian
Đó là nghiệp tội buộc ràng
Đâu dễ gặp cơ hội vàng thoát thân.
Ấy vậy ông hãy mau chân
Về nhà gặp lại người thân của mình
Không ai quyến luyến buộc ràng
Mau đi theo Phật chớ đừng nán lâu.
Sợ e thân quyến cưởng cầu
Níu kéo trở lại khó hầu thoát ra
Đó là cách Phật độ ta
Đoạn duyên dứt nghiệp để mà vãng sanh.
Người nào sự nghiệp tiêu tan
Thân hình trơ trọi nên tầm nẻo đi
Quay về với Phật tu trì
Giác ngộ, chánh niệm lối đi tinh thần.
Chớ đừng mê muội quẩn quanh
Phép ma bắt lại đặng dành khiến sai
Trói trăn hành tội dài dài
Xô té địa ngục trượt dài hố sâu.
Vãng sanh tịnh nghiệp làm đầu
Ba nghiệp thanh tịnh ngỏ hầu vãng sanh
Xứ an lạc, giới luật hành
Tăng già khất sĩ sống lành noi gương.
Có một người nọ nói làm
Lời nói, ý tưởng giỏi hơn mọi người
Muốn đi tu không ai cho
Mọi người giữ lại không cho ly trần.
Người bèn tịnh khẩu ý thân
Không hay vọng động, không làm việc chi
Như người khờ chẳng nói chi
Làm cho ma quỷ khinh khi không gần.
Không ai chịu nó ở không
Chỉ lo tu học không làm việc chi
Họ yêu cầu nó hãy đi
Xuất gia theo Phật nơi đây không cần.
Thế là nó được vãng sanh
Do sự chứng nhận chung quanh nhiều người.
Cũng có một số ít người
Xin người ở lại nơi đây tu hành
Nó cũng như một nhà sư
Đang mắc nạn vẫn giữ tròn sự tu.
Nhưng mà cũng có lắm người
Ý chia hai nẻo, đạo đời lưỡng phân
Phân nữa tham đắm nghiệp trần
Phân nữa theo Phật, hai phần khó toan.
Họ như có đến hai đường
Tới cũng không được, lui càng khó khăn
Họ chịu đau đớn khổ tâm
Tim như đang bị xẻ phân hai phần
Họ nói với cháu con rằng
Muốn đi theo Phật, cảnh trần muốn xa.
Trong lúc nguyện cầu tại gia
Mà Phật tiếp dẫn chắc là không theo
Tâm chưa nhứt định cảnh nào
Miệng nói theo Phật, tâm nào muốn đi
Kẻ ấy đã dối lấy mình
Làm sao có được sự chi chắc bền.
Có kẻ cầu Phật vãng sanh
Nhưng mê danh lợi, của tiền còn ham
Nói để người ta hiểu lầm
Thật là quá tệ dối tâm gạt người.
Có người muốn giải thoát rồi
Mà chê Tăng Phật là người ăn xin.
Có người quả Phật muốn thành
Mà lại cũng muốn vinh thân hưởng nhàn
Muốn sống phong lưu giàu sang
Muốn thành Phật bằng cách làm phú nhân.
Thế nên mới phải biết rằng
Tu là dứt nghiệp, dứt căn luân hồi
Tu và nghiệp không đi đôi
Hay tu tạo nghiệp để rồi trầm luân.
Kìa như có kẻ nguyện rằng
Phật cho con sống đời bằng xác thân
Hưởng thụ đầy đủ của trần
Sau khi thác con về gần Phật tiên
Chừng đó tu mới vững bền
Cầu Phật mỗi bữa, vái nguyền hằng đêm.
Nghiệp tội cứ tạo liên miên
Một hôm nó chết đi tìm Phật Tăng
Xin theo, Phật vẫn lặng thinh
Nhưng trong lúc đó vong linh bao người
Tìm kiếm kêu réo hỏi đòi
Làm xao động đến chỗ nơi niết bàn.
Thế là nó cũng không an
Mà lại còn bị thói quen lâu ngày
Bây giờ tu học hôm mai
Cảnh thanh vắng nó chán ngay muốn về
Trở lại cõi trần nhập thai
Đền trả tội nghiệp lở vay tạo rồi.
Bây giờ Phật cũng tùy thôi
Chỉ an ủi, dạy khúc nôi tận tường
Khuyên đừng tạo nghiệp vấn vương
Thì mới gọi là có duyên tu hành.
Lại như cũng có một người
Muốn xuất gia, muốn theo đường Phật tăng
Nhưng lòng nhớ vợ, thương con
Vài bữa xin phép cho con thăm nhà,
Ít bữa xin về tư gia
Thăm bà con, thăm cửa nhà đất đai.
Quen rồi chẳng hỏi xin ai
Giờ tham thiền, nó trốn thầy đi ra
Nó đi như thế chính là
Chặt đứt cơ hội xuất gia tu hành.
Thế là nó bỏ đạo lành
Trước kia bỏ thế, nay đành bỏ tâm
Rời xa chí nguyện của mình
Đời đạo bỏ cả, loạn tâm chỉ vì
Vọng nghiệp không dứt kéo trì
Nó rất đau khổ chỉ vì loạn tâm
Phật tăng thì chẳng dám gần
Ma không dám ở lưng chừng thảm thay.
Tu không đoạn nghiệp khổ hoài
Khổ hơn những kẻ chưa ngày biết tu
Cũng vì tạo nghiệp lu bù
Tự mình xa đạo cho dù xuất gia.
Bỏ thầy, bỏ Phật, bỏ nhà
Bỏ cảnh tịnh độ, bỏ nhà tây phương.
Cũng vì nghiệp thế vấn vương
Tiêu tan nguyện lực không đường tiến tu.
Nghiệp không đoạn, thật khó tu
Kẻ ấy chưa phải chơn tu thật tình
Vậy nên sự tu của mình
Thì các nghiệp ác phải dừng tạo gây
Vui chịu đền trả nghiệp dầy
Của bao kiếp trước lở gây tạo rồi
Cố gắng tu tiến mỗi thời
Đem đạo lý chỉ cho người tu tâm.
Có kẻ cũng lại nói rằng
Chờ về tịnh thổ sẽ năng tu hành
Hiện tại xuất gia làm Tăng
Giữ nhiều giới luật, e không kham làm.
Họ tưởng có hai cái tâm
Bên nầy tâm khác mê trần vui chơi
Khi về tây phương được rồi
Quên cái bệnh chướng lậm mê hồng trần.
Chưa hiểu lời Phật dạy răn
Muốn tu phải tập trau tâm mỗi ngày.
Những người cư sĩ ở ngoài
Khó mà diệt dứt nghiệp dầy lở mang.
Nên phải gần chốn đạo tràng
Xuất gia khất sĩ vào hàng Sa môn
Giải thoát ở chỗ vắng êm
Ba nghiệp thu thúc trên nền luật nghi.
Diệt phiền não, dứt tham si
Hai trăm năm chục giới nghi giữ gìn
Mới mong dứt được nghiệp trần
Mới mong giải thoát vãng sanh liên đài.
Thế mà cũng có nhiều người
Tưởng lầm nên mới buông xuôi cuộc đời
Tới đâu hay đó vậy thôi
Kham đành vui chịu kéo dài nhiều năm,
Gây thêm nghiệp tội luân trầm
Khi sống không chịu giữ gìn giới răn.
Mà mong khi chết siêu thăng
Nghĩ rằng tâm sẽ hoàn toàn chơn như
Đắc A La Hán vô dư
Đủ cả giới hạnh, làm sư dễ dàng.
Bữa nay biếng nhác mê ham
Vui chơi trụy lạc không cần tập tu
Nhưng ngày mai tôi sẽ tu
Sẽ làm Phật được cũng như bao người.
Nói chuyện nghe dễ như chơi
Thật là vô lý mà người cũng tin.
Hiện nay có lắm nhiều tông
Giáo lý ỷ lại có nhiều pháp môn.
Dùng tham làm miếng mồi ngon
Nhử câu để bắt cá tham nạp mình
Ăn vào bệnh độc phát sinh
Mưu sâu họa lớn sẵn dành hại thân
Vay trả xoay chuyển lăng xăng
Không ích chi, tham thì thâm hại mình.
Đành rằng có tin có linh
Lòng thành ắt sẽ có thần hiển linh.
Nhưng đó là việc mê tình
Nếu không giác ngộ sao mình được vui.
Sự thật vốn đã định rồi
Muốn thành Phật phải học rồi làm Tăng
Học pháp Phật, giữ giới răn
Ba nghiệp trong sạch điều cần trước tiên.
Làm tăng không não, không phiền
Thì trước phải tập tu hiền tại gia
Dứt ác, nghiệp tội lần xa
Thì kết quả có cho ta hiện đời.
Phật Tăng như tớ và thầy
Pháp là giáo lý chỉ bày cách tu
Ánh sáng tiếp dẫn đạo sư
Giới luật thanh tịnh cũng như đất vàng,
Tịnh độ cực lạc nghiêm trang
Nhờ pháp giác ngộ vào hàng xuất gia
Nhập vào giáo hội tăng già
Chính nơi đất Phật, là nhà Như Lai.
Xưa nay giáo lý chỉ bày
Là triết lý, bài học hay vô cùng
Hiểu được chẳng xa, chẳng gần
Người không giác ngộ thấy rằng rất xa.
Còn người trí tỉnh ngộ ra
Biết tịnh độ là tâm ta sạch phiền.
Đó cũng là sự nói quyền
Chớ đúng chơn lý Phật là chơn như,
Trí huệ bồ tát tăng sư
Thiền định ánh sáng ví như sen vàng,
Giới luật là xứ tây phang
Tòa sen tiếp dẫn là đang trở về
Tâm mê các pháp đều mê
Tâm giác ngộ, trực chỉ về tây phương.
Hay như nói rộng mở đường
Phật là nín nghĩ, pháp thường không không,
Giải thoát là thầy sáng thông
Chỗ ở của Phật sạch không não phiền.
Lý nghĩa vốn thật vô biên
Luận sao cũng được tùy duyên thực hành.
Xứ Phật là thân tịnh thanh
Pháp Phật là miệng trong lành diệu ngôn
Con Phật là ý sạch trong
Tâm trong sạch đức Thế Tôn hiện tiền
Ai ai cũng có căn duyên
Ba nghiệp trong sạch là miền tây phương
Tu không còn nghiệp vấn vương
Tu là đoạn nghiệp, con đường Như Lai
Vậy thì chúng ta ai ai
Phải nên giác ngộ lẽ nầy tu tâm./.
Tác giả: Đức Tổ Sư Minh Đăng Quang
NT. Tuyết Liên chuyển thơ
-----oo0oo-----
Nguồn: www.daophatkhatsi.vn
BÀI LIÊN QUAN
Chơn lý Đạo Phật ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 5380 xem)
Đại thừa giáo ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 5724 xem)
Vị hung thần ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 1960 xem)
Trường Đạo Lý ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 4664 xem)
Võ Trụ Quan ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2300 xem)
Con Sư Tử ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 3748 xem)
Nguồn Đạo lý ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 4996 xem)
Chơn lý Thập nhị nhơn duyên ( HT. Giác Toàn , 4196 xem)
Sợ tội lỗi ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 4412 xem)
Chư Phật ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 3772 xem)
Ý KIẾN BẠN ĐỌC
Nguyện xin hiến trọn đời mình
Cho nguồn Đạo pháp cho tình Quê hương
Thông báo Khóa tu Truyền thống lần thứ 41 do Ni giới Hệ phái Khất sĩ tổ chức tại Tịnh xá Ngọc Long (huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai)
THÔNG BÁO Khóa tu Truyền thống lần thứ 41 Do Ni giới Hệ phái Khất sĩ tổ chức từ ngày 11/3 - 17/3 năm Ất Tỵ (08 - 14/4/2025) tại Tịnh xá Ngọc Long (huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai).
Thông báo: Hội thi giáo lý nhân ngày Lễ Tưởng niệm lần thứ 38 Ni trưởng Huỳnh Liên - Đệ Nhất Trưởng Ni giới Hệ phái Khất sĩ Việt Nam
Nhân ngày lễ Tưởng niệm lần thứ 38 Ni trưởng Huỳnh Liên - Đệ Nhất Trưởng Ni giới Hệ phái Khất sĩ Việt Nam, Tổ đình Tịnh xá Ngọc Phương sẽ tổ chức Hội thi giáo lý về cuộc đời và đạo nghiệp của Ni trưởng Đệ Nhất.
Thông báo Khóa Bồi dưỡng đạo hạnh lần thứ 8 do Ni giới Hệ phái Khất sĩ tổ chức
Tiếp theo thời khóa tu học trong 3 tháng An cư là chương trình 10 ngày bồi dưỡng đạo hạnh lần thứ 8 cho chư Ni NGHPKS, bắt đầu từ chiều mùng 1 tháng 7 đến ngày 11 tháng 7 năm Giáp Thìn (nhằm ngày 4/8/2024 – 14/8/2024) tại Tổ đình Tịnh xá Ngọc Phương (Số 498/1 đường Lê Quang Định, Phường 1, quận Gò Vấp, Tp. HCM)
Thông báo khóa Bồi dưỡng đạo hạnh lần 9 do Hệ phái Khất sĩ tổ chức
Nhằm nâng cao đời sống Phạm hạnh và thắp sáng lý tưởng giải thoát, giác ngộ và phụng sự Đạo pháp cho các Tăng Ni trẻ vừa bước chân vào đạo, Hệ phái Khất sĩ mỗi năm tổ chức một khóa BỒI DƯỠNG ĐẠO HẠNH tại Pháp viện Minh Đăng Quang (505 Võ Nguyên Giáp, phường An Phú, TP. Thủ Đức, TP. HCM) dành cho các Sa-di, Sa-di-ni và Tập sự.
Thư mời viết bài Tập san Đuốc Sen - số 35 chủ đề Lễ tự tứ Tăng và Vu lan Báo hiếu
Thư mời viết bài Tập san Đuốc Sen - số 35 chủ đề Lễ tự tứ Tăng và Vu lan Báo hiếu
VIDEO
Trực tiếp: Phiên Bế mạc Hội thảo Khoa học Ni trưởng Huỳnh Liên tại Pháp viện Minh Đăng Quang - Ban Truyền hình Trực tuyến PSO
Pháp âm MP3
- 0 - Lời Mở Đầu
- 01 - Võ Trụ Quan
- 02 - Ngũ Uẩn
- 03 - Lục Căn
- 04 - Thập Nhị Nhơn Duyên
BÀI XEM NHIỀU
Kinh sách PDF của HT Nhất Hạnh
Kinh sách PDF của Hòa thượng Thích Thanh Từ
Ảnh hưởng của Kinh Kim Cang đối với Thiền tông
Ưng Vô Sở Trụ Nhi Sanh Kỳ Tâm “Bất ưng trụ sắc sanh tâm”
Thiền tông Trung Quốc qua các giai đoạn phát triển quan trọng
LỊCH VIỆT NAM
THỐNG KÊ