Trang chủ > Đức Tổ Sư > Chơn Lý
Nguồn Đạo lý
Xem: 1550 . Đăng: 22/04/2022In ấn
Nguồn Đạo lý
Chơn lý NGUỒN ĐẠO LÝ
a. Cù lao nổi giữa biển sông
Chạy xa dài đã biến thành lộ đi
Đường ấy do duyên hợp khi
Nước đất bồi đắp có từ biển sông
b. Một khúc lộ mới đắp xong
Duyên do trước đó là vùng trủng sâu
Khó đi nên mới đắp bồi
Trở nên đường lộ hết hồi lội dơ.
c. Bao la biển khổ không bờ
Con người chìm đắm càng mờ mịt thêm
Muốn thoát khổ được bình an
Người ta mới mở con đường vượt qua
Một an lạc đạo có ra
Một sinh lộ mới rất là cần thay.
Đạo có giữa chốn trần ai
Đời là mẹ đẻ thoát thai đạo lành
Người đạo vẹt đất nhảy lên
Phá địa ngục, xé càn khôn ra đời.
Đạp trên sanh tử hiện thời
Làm chủ cuộc sống giữa đời khổ nguy.
Cao ráo sạch trong ai bì
Thời gian cũng chẳng tài gì nhốt ngăn.
Vậy mới phải người tài năng
Hoàn toàn giải thoát trói trăn cuộc đời
Thế nên nói đạo do đời
Nguồn đạo sanh khởi từ nơi khổ sầu.
THẾ GIỚI
Xưa thượng cổ chưa có người
Địa cầu đã trải bao đời có không
Lần chót của nó hiện còn
Trái đất hiện tại do nguồn biển sông.
Bãi cát nổi rộng mênh mông
Dọc theo Hy Mã Lạp Sơn hình thành.
Dần dần có thú sản sanh
Trước là vượn khỉ tinh khôn ban đầu
Thường cất nhà ổ trên cao
Giàu lòng gia tộc thương nhau vô vàn
Cả bầy tới số trăm ngàn
Cùng nhau bảo vệ bầy đàn sống chung
Là thủy tổ của cộng đồng
Cũng nói thủy tổ giống dòng người ta.
Vượn do sư tử sinh ra
Thủy tổ sư tử lại là chó săn
Người ta cũng lại nói rằng
Những con sư tử hung hăng vô cùng
Về già yếu đuối lên rừng
Vì đói mới tập quen chừng trèo leo
Chúng nó biết thương yêu nhau
Bỏ dưới thấp ở trên cao kết bầy
Làm ổ ở luôn trên cây
Kêu là vượn khỉ bọn nầy có nhân.
Ở trên núi nên thiếu ăn
Vượn khỉ chạy xuống đồng bằng sanh nhai
Đi hai chân tập cấy cày
Vì mưa nắng nên liệu hay cất nhà
Đau bệnh thuốc cỏ tìm ra
Dùng tay làm việc dần dà khéo hay
Phát triển cho đến ngày nay
Vận động làm việc nên thay đổi dần
Lông rụng bớt da trắng xinh
Con người mới được thể hình hôm nay.
Từ khi bỏ núi xuống đây
Chia ranh ruộng đất lập ngay thôn làng
Chia kiến họ lập gia trang
Không chung chạ, như trên non lúc đầu
Từ lúc đó trở về sau
Không còn thân cận chia nhau gia đình.
Nhờ có ăn mặc biết làm
Có lòng nhân, có tên là người ta
Sau đó mới phân chia ra
Khắp trên tất cả gần xa địa cầu
Tùy phong thổ đổi da màu
Tiếng nói có khác lẫn nhau vùng miền.
Sống biết linh vốn như nhiên
Nên có tên gọi chung là toại nhân.
Gia đình thế giới sống chung
Kêu là đạo, sự văn minh con người.
Xã hội gồm những gia đình
Gia đình gồm những thành phần lẽ loi
Biết tu nên gọi đạo người
Có thức trí sáng từ nơi việc làm
Kinh nghiệm nên bớt muốn ham
Sống chung bình đẳng trang nghiêm cõi đời.
Giác ngộ bỏ hết ăn chơi
Có được cái sống của người thuần lương
Lập nên cảnh giới thiên đường
Tây phương xứ Phật là nguồn đạo thiêng.
Từ đầu đến cuối con đường
Như dòng suối nhỏ khơi nguồn biển khơi
Biển dung chứa nước khắp nơi
Một màu, một mực đầy vơi bình thường
Không còn tai nạn nhiểu nhương
Biển là chỗ nước suối nguồn nghĩ ngơi
Nước biển vị mặn bao đời
Như sự già dặn của người trí nhân
Xã hội ví như sông to
Gia đình suối nhỏ của trong kiếp người
Như từng giọt nước lẽ loi
Hướng đến biển cả là nơi đại đồng
Như sự tiến hóa chúng sanh
Trước ở rừng rậm ác hung bạo cường
Kế đó lên núi hiền lương
Sau lại trở xuống đồng bằng kết thân
Lập nên giáo lý gia đình
Dần dà đông đảo mới thành quốc gia
Có chúa tể, có trời cha
Đến khi tất cả đều già với nhau
Thì bình đẳng sống chung nhau
Là lớp giác ngộ tối cao hoàn toàn
Gọi là Phật bậc giác chơn
Không còn tên gọi thiên nhơn chi là.
Thế giới trở nên ngôi nhà
Hay trường đạo đức dung hòa chúng sanh
Những học sinh sống thiện lành
Tức là chư Phật hột dành mai sau
Thế giới là trái trên cao
Chứa đựng hột giống đủ .... kho tàng.
SỰ TAI NẠN CỦA CHÚNG SANH
Chúng sanh từ khi ở rừng
Kêu là ác thú chưa từng có nhơn
Đến lúc lên núi hiền hơn
Gọi là thiện vật biết thương nhau cùng
Lúc làm ruộng dưới đồng bằng
Kêu là nhân loại gia đình sống chung
Càng làm việc biết phát minh
Việc hay vật tốt mới thành công nhân
Lập ra hàng xóm thôn lân
Đồ vật chất chứa trở thành thương gia
Trẻ con cùng người yếu già
Xin chia công cán để mà nuôi thân
Tỉnh thành châu quận có ra
Có luật pháp để dung hòa thấp cao
Có vua quan, có đồng bào
Có luôn tù khám ngăn rào kẻ tham
Với hạng biếng nhác không làm
Phạt răn cai trị kẻ ham chơi bời
Các pháp giải trí vui chơi
Cho người buôn bán nghĩ ngơi thư nhàn
Cũng vì vật tốt sinh tham
Vua quan cha mẹ không cam thiệt thòi
Nên cũng bắt chước vui chơi
Theo như trẻ nhỏ như người bán buôn
Tìm sung sướng không thích làm
Ở không tính toán trộm tham của người
Mới có chiến tranh khắp nơi
Do giành vật chất ăn chơi xô đùa
Lòng tư kỷ tập hơn thua
Tranh nhau hưởng lợi không chừa một ai
Trong đời mà có nạn tai
Đều bởi nhân loại nuôi hoài lòng tham
Tự mình tạo cái bất an
Giành giật chức tước vua quan đọa đày
Thật là tăm tối chẳng hay
Khổ hơn là kẻ cấy cày nông dân
Thà là an phận gia đình
Còn hơn tước vị quân thần quyền uy
Kẻ quấy ác chỉ sợ oai
Chớ không thương mến như người nông dân
Làm ruộng rẩy được thanh nhàn
Nên có lắm vị vua quan trong đời
Muốn lìa cái chỗ cao ngôi
Đi làm dân dã hưởng đời lạc an
Lo chi cái việc thế gian
Càng tham càng khổ lo toan không rồi
Cũng vì quá khổ có người
Ở trong tù khám thốt lời than van
Chính đây địa ngục trần gian
Ta bị cái ý muốn ham vô thường
Dắt dẫn vào chốn tai ương
Nào ta có biết lạc đường quá lâu
Tham vui nên chịu khổ sầu
Thái quá bất cập tránh đâu khổ nàn.
Hôm nay tỉnh ngộ muộn màng
Cái nghiệp lôi kéo cuối đàng trầm luân.
Trước kia ta làm nông dân
Người quý trọng với cái nhân đạo tình
Mà nào ta có biết mình
Không biết trân quý nhân tình với nhau.
Sau đó ta lại lần vào
Tập làm công nghệ xóm nghèo ăn lương
Nghe kẻ công thợ than phiền
Cực hơn súc vật, sống làm tay sai
Một kiếp sống chịu đọa đày
Đã bị chết sớm khiến sai la rầy
Thế mà ta vẫn chưa hay
Vẫn ham lo sự khéo hay việc làm
Chưa tường hết tiếng khổ than
Chết sớm đau đớn của hàng công nhân
Lòng tham đi xuống thị thành
Làm kẻ mua bán đua tranh lỗ lời
Trong vòng mua bán ta vui
Đam mê không chán, khổ đời không lo
Quen tai với tiếng nhỏ to
Bộ xứ ma đói mặc cho tháng ngày
Cái tham khao khát đọa đày
Tranh giành cấu xé không hay lạc đường
Thế mà cái nghiệp còn vương
Đẩy xô ta đến con đường vua quan
Ham mê danh vọng bạc vàng
Xưng thần oai vệ với hàng thương nhân
Thần đi lùng bắt tội nhân
Thần cai quản ngục sống gần ngục môn
Mà chính những kẻ tội nhơn
Ở trong địa ngục chịu phần khảo tra
Trước kia cũng là người ta
Lậm mang chứng bịnh xấu xa như thần
Ham chơi trụy lạc trong trần
Nên nay phải chịu mang thân đọa đày.
Xưa cai quản trị phạt người
Nay lại đến lúc bị người phạt răn.
Lòng tham xúi ta làm xằng
Giết người cướp của nên lần vào đây.
Thật là ghê sợ thảm thay
Vinh nhục, lợi hại ở ngay bên mình.
Cái vòng danh lợi hữu tình
Đố ai tránh khỏi cất mình bay cao.
Ta không biết phải làm sao
Khi đã rơi xuống hố sâu cùn đường.
Từ nông dân, đến công thương
Đến thần và đến tù vương đọa đày
Tuôn xuống một lèo không hay
Từ trên cao tột xuống ngay tội đồ.
Sự thật như thế khác nào
Người kia từ chỗ quý cao nhân người
Té luôn một trớn không ngờ
Súc sanh, ngạ quỷ một hơi không dừng
Đến vào luôn trong ngục môn.
Phật nói để chỉ nấc thang con người
Chỉ cho thấy rõ khổ vui
Thiện ác, sống chết tâm người chúng sanh
Đến nay mới nhận ra rằng
Xưa kia những sự cản ngăn cứu mình.
Nhưng ba nghiệp khẩu ý thân
Phủ che mờ ám áng tầm thấy chi
Nhớ lại trước kia khinh khi
Rừng chê ác thú, núi chê vật hiền
Hôm nay thấy rõ nhân duyên
Nếu may mắn ta tìm đường thoát thân
Tránh xa khỏi chốn phong trần
Sẽ lên non làm tiên nhân hưởng nhàn
Bỏ vật chất chốn trần gian
Tinh thần no đủ rảnh rang kiếp người.
Suy đi tính lại kỹ rồi
Ở trên non núi thảnh thơi khỏe nhàn
Xưa thì vật chất ngập tràn
Nay ở non núi khô khan lâu ngày
Chắc sẽ nhàm chán thối ngay
Tinh thần không, chắc lâu ngày không kham
Chi bằng trung đạo thì an
Tìm nơi khoảng giữa núi non chợ nhà
Vườn rừng thong thả vào ra
Khỏe ta vào xóm, mệt ta lên ngàn
Bình thường núi rừng tịnh an
Sống yên học đạo khỏe nhàn mực trung.
Lúc là thú ác ở rừng
Khi lên non núi vật hiền ẩn thân
Nay mình đi học đạo chân
Dạy lại quyến thuộc lâu năm của mình
Đưa người khỏi nẻo lạc lầm
Không còn vọng động trí tâm sáng lòa.
Như một người du lịch xa
Sau nhiều năm tháng ngộ ra biết nhiều
Trở về khuyên dạy dắt dìu
Anh em tất cả tránh điều khổ nguy.
Theo như lời người tội đây
Xét ra thì thật là hay vô cùng
Sau khi đi, trước lúc về
Là tâm bỏ được cái mê cái lầm
Đem về cái thiện huệ chơn
Cái ta chắc thật giác chơn tròn đầy.
Thấm nhuần đạo đức bao ngày
Tìm được nguồn đạo giữa ngay cõi đời
Nhận ra nơi chỗ buồn vui
Những lúc chết khổ là bài học hay
Không còn cố chấp riêng tây
Tâm giác ngộ đã tròn đầy mông mênh.
SĨ NÔNG CÔNG THƯƠNG
Theo như đã nói ở trên
Trước hết là lớp toại nhân ban đầu
Người khác thú biết tính toan
Biết làm việc biết nông tang cấy cày.
Thú có tư tưởng tùy loài
Cây có thọ cảm, cỏ nơi sắc thành
Người xưa không dùng bạc vàng
Mỗi người trồng tỉa đủ phần mình ăn
Trẻ nhỏ, già bệnh không kham
Việc nặng nhọc nên xin làm công nhân
Lấy chút lợi để nuôi thân
Đó là thể hiện lòng nhân con người
Nhường cho nhau sự sống vui
Gánh bưng đổi chác để người được no
Như thế thương mãi khi xưa
Là nghề phụ thuộc giúp cho người già
Những người không thể gieo trồng
Thương mãi có do nhà nông nhường phần.
Nghề nông nuôi sống xác thân
Là nghề chân chánh rất cần trước tiên
Là sanh mạng, là mẹ hiền
Có ăn mới sống là duyên cuộc đời
Thương mãi trao đổi kiếm lời
Xảo trá không thật xưa người khinh chê
Không cho con cháu làm nghề
Mua bán trau chuốt lời mê nói càn.
Thà là làm ruộng đủ ăn
Chịu nghèo tu học không tham lợi nhiều.
Dạy cho con cháu biết điều
“Tiền tài phấn thổ, nghĩa nhiều thiên kim”.
Nông phu ruộng rẩy như thân
Hai tay công nghệ tập lần khéo hay
Có đồ vật để dùng xài
Giao cho thương mãi mỗi ngày chuyển giao.
Có tiền phân biệt nghèo giàu
Vui chơi tai nạn tiến vào ngục môn
Sĩ hiền thì được người tôn
Đứng ra dạy dổ bảo tồn lý công.
Luật pháp như cặp mắt trong
Chỉ dẫn đường sáng cho tay chân mình.
Sĩ hiền giáo hóa chúng sanh
Không thâu tiền bạc không dành lợi riêng
Nên người ta trọng sĩ hiền
Đưa lên trước nhất cầm giềng mối chung.
Sinh sau nhưng đứng đầu tiên
Sĩ nông công mới đến thương sau cùng.
Sinh trẻ đầu trước tay chân
Đó là xuôi thuận được phần bình an
Nếu không đạo đức dẫn đường
Đời không đạo đức sao an cuộc đời.
Chơn lý có sẳn trong đời
Người sau giác ngộ học nơi lý tình
Đạo đâu phải mới phát sinh
Trần thế như một thân hình thuận xuôi
Sĩ đầu trên trước đúng rồi
Nông là mình bụng, công thời hai tay
Thương mãi là hai chân dài
Thân hình được vậy thật hay vô cùng.
Thời gian như một vòng tròn
Lúc đầu xuôi thuận đầu mình tay chân
Sau thời gian được yên bình
Vòng tròn tột đỉnh xoay mình trở lui
Quay đầu trở xuống không hay
Nên mới chúi nhủi khổ hoài chết điên
Hiện nay thời thế đảo điên
Người nâng thương mãi lên trên hàng đầu
Con người ham muốn quá cao
Nên dụng thương mãi làm giàu bản thân.
Đời lộn ngược, đạo chôn chân
Thương nghệ ngất nghểu hai chân trên trời
Nông bụng ruột gan lộn nhào
Tay công nghệ không nơi nào bám yên
Đầu lộn trở xuống đảo điên
Bao giờ đến lúc sĩ hiền nâng cao
Sĩ hiền xưa dạy đạo mầu
Đâu phải nghệ nghiệp góp thâu bạc tiền
Thương nghệ đè bẹp sĩ hiền
Thật là nguy hại đảo điên cõi trần
Xét kỷ nguồn đạo lý chân
Võ trụ sanh ngược nông dân làm đầu
Công thương rồi sĩ sanh sau
Thời gian xoay chuyển sĩ cao trên đầu.
Công thương tham lợi dưới sâu
Vận cuộc xoay chuyển cầm đầu quyền năng.
Thần quyền chúa tể chăn dân
Lo cho dân tội khó khăn vô cùng
Vô thường thay đổi luật chung
Kẻ bám một chỗ chắc không an toàn.
Khi xưa Phật có dạy rằng:
Bánh xe xoay chuyển chân mình đứng trên
Sao khỏi trơn trợt ngả nghiêng
Chỉ bậc trí tuệ tùy duyên ứng thời
Mới đứng vững giữa cuộc đời
Bình yên vĩnh viễn là người toàn năng
Người làm vua mà khăng khăng
Cách thế cai trị cho dân một thời
Khi thời thế đã chuyển dời
Không làm vua được những thời đại sau
Thầy giáo dạy một lớp cao
Hay một lớp chót làm sao dạy bền
Vì học trò chưa tiến lên
Ông sẽ thất nghiệp vì không học trò
Xưa Phật học cách làm vua
Cũng y như thế tùy trình độ dân
Nếu chúng sanh quá lạc lầm
Thì trong lúc đó Phật làm ma vương
Làm vua trong lúc nhiểu nhương
Để dẫn dắt kẻ lạc đường tiến lên
Chúng sanh trình độ cao hơn
Thì lúc đó Phật có tên vua người
Khi tâm chúng sanh thuần rồi
Ngài làm vua pháp dạy người tu tâm
Hoặc làm bậc Chuyển luân vương
Thay đổi danh pháp tùy thời tùy duyên
Không cố chấp khỏi lụy phiền
Nên không khổ não vô thường không ta
Nhưng trong lúc sống dung hòa
Nhơn duyên thay đổi biến ra khác hình
Vẫn không hay cứ tưởng mình
Là nhân vương mãi nên thành u mê
Có lắm vị quá chấp nê
Nên bị thất bại nặng nề gian nan
Ấy bởi lỗi nhịp thời gian
Hiểu lầm tên gọi chấp trong việc làm
Nên mới vướng phải chấp thường
Bị khổ bởi cái vô thường lăn xoay
Nguồn đạo lý đã chỉ bày
Bánh xe vận chuyển luân hồi lăng xăng
Những ai đeo bánh xe lăn
Phải nên giác ngộ lý chơn tỏ tường
Mục đích chỗ đến cuối đường
Là đạo đức là con đường của ta
Được vậy tai nạn lánh xa
Làm việc hữu ích dung hòa khắp nơi.
Bằng chẳng vậy quyết định rồi
Tự mình tránh khỏi cuộc đời nhiểu nhương
Tự mình tìm một con đường
Đến nơi đạo đức sống thường vui thay.
Khá hơn con kiến đeo hoài
Cho bị chết dẹp dưới tay vô thường
Con mọt ở giữa cây căm
Bị nhào lộn bị lăn xoay điên đầu
Có hiểu nguồn đạo thâm sâu
Mới thấy chơn lý nhiệm mầu tự nhiên
Chúng sanh mới tiến chưa hiền
Vô minh chấp lấy ái triền khổ thân
Tham mê vật chất bụi trần
Sa đọa địa ngục khổ thân đời đời
Khổ rồi giác ngộ nẻo vui
Trở lại sống thật đượm mùi từ bi.
Trí huệ sáng dứt mê si
Không còn cái ác tránh đi lỗi lầm
Con đường người trí kiếm tầm
Kêu là đường đạo trí nhân ra vào
Để dấu đạo đức đời sau
Đạo đức võ trụ dạt dào bao la
Đạo sanh đời, sống hiền hòa
Là chốn đạo đức nơi ta trở về.
Phật tăng đệ tử các Ngài
Từng đi như vậy khứ lai cõi trần
Hiềm vì sai lạc bước chân
Hiểu sai chơn lý đạo dần lạc xa
Rồi khi khổ chết xảy ra
Người sẽ giác ngộ về nhà Như Lai
Đạo đời, đời đạo lăn xoay
Ít ai còn hiểu đạo hay là đời
Trường đạo đức chỗ đến nơi
Giáo lý thế giới ta người sống chung.
Vậy mà ít ai hiểu thông
Nghĩ ra xét kịp để không lạc lầm
Phải vương lấy nghiệp gia đình
Tham riêng vật chất đấu tranh ích gì
Đúng y như vậy chớ chi
Cả nhân loại đều hiểu y như rằng
Không có xã hội gia đình
Chỉ có đạo đức lớp trên thuận hòa
Không có lớp nhì, lớp ba
Niết bàn rốt ráo mới là quý hay
Thiên đường, nhơn loại tạm thời
Ông già chỗ đến cho người trẻ con
Ai rồi cũng đến lớp trên
Bằng không giác ngộ bước lên nẻo lành
Thời gian nó vẫn âm thầm
Nó vẫn xô tới mà mình đi lui
Chống cự đứng lại thụt lùi
Cho bị tai nạn có vui sướng gì.
Bằng ở một chỗ lâu thì
Rồi cũng chán nãn giành chi nhọc phiền
Thế nên đời đạo một trường
Hai lớp dưới để làm nền lớp trên
Thiếu một lớp cũng không xong
Bài ai nấy học mới mong yên bình.
Nếu như tất cả học sinh
Bằng ông già hết thiện thanh vô cùng.
Nếu lớp dưới hết chẳng xong
Học sinh mới cũ dồn chung khổ nàn.
Đời là gầy dựng đạo tràng
Khuyến khích đạo đức, tôn sùng đạo chơn
Trẻ nhỏ hiểu lầm nguồn cơn
Rằng đời ố đạo ai đương việc nầy
Nếu có chỉ là một vài
Người ta ố ngạo kẻ hay làm càn
Cõi đời ngày nay không an
Bởi có cây thú hiện đang rất nhiều
Chưa theo đạo đức được đâu
Nên trường đạo đức phải cần chia ra
Gia đình xã hội tạm mà
Rèn trau tâm trí cho ta trưởng thành.
Sự thi tuyển là chiến tranh
Chiến tranh thử thách đạo tâm gia đình
Ai mà đạo đức hoàn toàn
Sẽ được trúng tuyển vẽ vang vô cùng.
Mặt đất thế giới chung hùn
Chứa nuôi học dạy con chung vạn nhà.
Con ma ma bắt chẳng tha
Đất chôn con đất, thi mà không xong
Thì còn phải ở lại trong
Gia đình, xã hội chờ mong một ngày.
Sự thật chơn lý sắp bày
Lượm cục đất đem ném vào hư không
Thế nào cũng rớt chẳng không
Ác đen dơ nặng khó mong còn hoài
Cho nên người giác ngộ rồi
Thì ngoài mục đích sống đời học tu.
Kẻ ấy chưa sống được đâu
Chưa có cái sống, ở lâu với đời.
Nên thánh nhân xưa có lời
Sáng hiểu đạo, chiều chết thời cũng an.
Biết rõ mục đích con đàng
Chậm mau cũng đến nên càng vui thay
Còn nếu sự sống lâu ngày
Mà chưa hiểu đạo thiệt thòi biết bao.
Sống mà không hiểu đạo mầu
Sống thêm tội lỗi, sống đâu ích gì
Kim ngôn Phật dạy mấy lời
Người sống trăm tuổi ở đời xưa nay
Chưa thấy viên ngọc báu này
Không bằng người sống một ngày hiểu thông.
Ngọc là pháp bảo đại đồng
Nguồn đạo lý thật thuận dòng ứng cơ
Chỉ cho người biết lối về
Thấy ra tội lỗi u mê bao đời.
Phật bậc giác ngộ cao vời
Chúng sanh gặp Phật biết rồi ham tu
Chán cho cái kiếp phù du
Hiểu được vậy sẽ bắt đầu đi lên.
Nguồn đạo lý là tiếng chuông
Ngân nga vang dội mộng hồn tiêu tan
Hiểu được đạo lý ngọn nguồn
Tức như ta gặp pháp vương hiện tiền.
Phật xưa nói pháp tùy duyên
Dùng nhiều thí dụ pháp huyền, pháp khai
Thinh Văn thính giả mỗi người
Nghe lời phương tiện hiểu ngay tâm mình.
Người trí rõ biết không lầm
Đời nay nghiên cứu sách kinh thật nhiều
Phân tích chia chẻ lắm điều
Sinh ra ngờ vực lắm điều thị phi.
Thấu được nguồn đạo diệu kỳ
Chúng ta biết được đạo từ nơi tâm
Tâm làm chủ các pháp hành
Từ tâm lưu xuất pháp lành, pháp mê.
Làm ruộng, buôn bán đủ nghề
Phật, trời, địa ngục du hề tự tâm
Tâm làm công thợ lâu năm
Chiêu cảm khổ não hơn thân nhọc nhằn
Cảnh ngoài dẫu có thăng trầm
Chỉ khi tâm chủ lạc lầm mới nguy.
Như vậy thì tùy cách đi
Trèo cao té nặng mê si lạc lầm
Nguồn đạo lý hướng tự tâm
Tâm sẽ soi sáng cõi trần trang nghiêm
Nguồn đạo lý như ngọn đèn
Soi đường dẫn lối trang nghiêm cõi trần.
Những bậc tri thức ước mong
Sự thật chơn lý thấm nhuần chúng sanh.
Ai cũng là bậc đại hành
Nguồn đạo lý được ban hành thôn g lưu.
Như cơpn nắng hạn khát khô
Suối nguồn đạo lý luân lưu cõi trần
Người người đều được thấm nhuần
Ích lợi quý báu rất cần khắp nơi
Chơn lý soi sáng cõi đời
Chơn lý lẽ thật, cõi đời giả duyên.
Là chơn lý chẳng tư riêng
Là công lý không ẩn, quyền, tiệm phương.
Nguồn chơn lý pháp cao trên
Hơn các quyển khác tự nguồn pháp thiêng
Vậy nên các bậc hữu duyên
Mừng vui thích hợp, cần chuyên thực hành./.
Tác giả: Đức Tổ Sư Minh Đăng Quang
NT. Tuyết Liên chuyển thơ
-----oo0oo-----
Nguồn: www.daophatkhatsi.vn
BÀI LIÊN QUAN
Chơn lý Thập nhị nhơn duyên ( HT. Giác Toàn , 1336 xem)
Sợ tội lỗi ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 1256 xem)
Chư Phật ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 1824 xem)
Ăn và sống ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2072 xem)
Hột giống ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2056 xem)
Đi Tu ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2244 xem)
Tông Giáo ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 1508 xem)
Giác Ngộ ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2400 xem)
Khuyến Tu ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 1380 xem)
Chánh Pháp ( NT. Tuyết Liên (chuyển thơ) , 2804 xem)
Ý KIẾN BẠN ĐỌC
Nguyện xin hiến trọn đời mình
Cho nguồn Đạo pháp cho tình Quê hương
Thông báo Khóa tu Truyền thống lần thứ 37 tưởng niệm 100 năm ngày sinh Đức Tổ sư Minh Đăng Quang
Ni giới Hệ phái Khất sĩ sẽ tổ chức khóa tu Truyền thống lần thứ 37 tưởng niệm Tổ sư vào tháng 8 âm lịch năm 2023 như sau: ĐỊA ĐIỂM: CHÙA THUẬN PHƯỚC ĐỊA CHỈ: SỐ 171, ẤP 4, PHƯỚC VÂN, CẦN ĐƯỚC, LONG AN Trụ trì: SƯ CÔ NGHIÊM LIÊN Thời gian tu: Từ ngày mùng 10/8 - 16/8 (âl) năm Quý Mão (24.9.2023 - 30.9.2023)
Thư mời viết bài Hội thảo Hệ phái Khất sĩ: Tư tưởng Phật học, Lịch sử truyền thừa và những đóng góp
Thư mời viết bài Hội thảo Hệ phái Khất sĩ: Tư tưởng Phật học, Lịch sử truyền thừa và những đóng góp
Thông báo Khóa tu Truyền thống lần thứ 36-37-38 của Ni giới Hệ phái Khất sĩ năm Quý Mão 2023
Khóa tu Truyền thống của Ni giới Hệ phái Khất sĩ năm 2023 sẽ tổ chức tại các Tịnh xá, như sau: KHÓA 36: Tịnh xá Ngọc Long - Xã Xuân Hòa, huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai. KHÓA 37: Chùa Thuận Phước - số 171, ấp 4, Phước Vân, Cần Đước, Long An. KHÓA 38: Tịnh xá Ngọc Lâm - số 839 Trần Phú, phường B’Lao, TP. Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng.
Thông báo Lớp Giáo lý trực tuyến
Thời gian tụng kinh, thuyết giảng trực tuyến như sau: Tụng kinh: Hàng ngày từ 6g30 – 7g15 tối là thời khóa tụng kinh Dược Sư, các ngày sám hối trì tụng Hồng Danh Bửu Sám Thuyết giảng: 7g30 – 8g30 tối hàng ngày
VIDEO
Trực tiếp: Phiên Bế mạc Hội thảo Khoa học Ni trưởng Huỳnh Liên tại Pháp viện Minh Đăng Quang - Ban Truyền hình Trực tuyến PSO
Pháp âm MP3
- 0 - Lời Mở Đầu
- 01 - Võ Trụ Quan
- 02 - Ngũ Uẩn
- 03 - Lục Căn
- 04 - Thập Nhị Nhơn Duyên
BÀI XEM NHIỀU
Kinh sách PDF của HT Nhất Hạnh
Ưng Vô Sở Trụ Nhi Sanh Kỳ Tâm “Bất ưng trụ sắc sanh tâm”
Kinh sách PDF của Hòa thượng Thích Thanh Từ
Thiền tông Trung Quốc qua các giai đoạn phát triển quan trọng
LỊCH VIỆT NAM
THỐNG KÊ