Trang chủ > Văn Hoá > An Cư

Bài văn Khuyên Phát Tâm Bồ đề

Tác giả: Ni sư Minh Liên.  
Xem: 11036 . Đăng: 17/05/2014In ấn

Bài văn Khuyên Phát Tâm Bồ đề

SA MÔN THẬT HIỀN SOẠN

Sư cô Tuệ Liên (dịch)

Ni sư Minh Liên (chuyển thơ)

 

Thật Hiền ở chùa Phạm Thiên,

Hàng Châu đất Thánh linh thiêng nhiệm mầu.

Thật Hiền đảnh lễ cúi đầu,

Khóc than rơi máu ngõ hầu nói ra.

Tăng Ni, Thiện tín gần xa,

Cúi mong quý vị tiến và lướt lên.

Tu hành lập hạnh đầu tiên,

Phát tâm giác ngộ bền kiên vững vàng.

Nguyện trên thành Phật dễ dàng,

Dưới thì độ hết nhân gian muôn loài.

Phát tâm lập nguyện bổn hoài,

Bồ đề ruộng tốt hạt sai triểu cành.

Nếu quên phát thệ nguyện lành,

Cũng như nấu cát, mong thành có cơm.

Tu trì khổ nhọc luống công,

Bồ đề quên mất nguyện không thể thành.

Hoa Nghiêm kinh dạy rõ rành,

Quên tâm giác ngộ tu hành nghiệp ma.

Mỗi người học đạo Thích Ca,

Phát nguyền rộng lớn ta bà độ sanh.

Bồ đề tám thứ rõ rành,

TÀ là số một ham tranh mong cầu.

Hư danh lợi dưỡng làm đầu,

Hoặc ham dục lạc đời sau não phiền.

Tự tâm không biết tham thiền,

Tu theo sự tướng não phiền TÀ tâm.

Khen chê lợi dưỡng chán nhàm,

Thế gian dục lạc chẳng màng hư danh.

Chỉ mong thoát khỏi tử sanh,

Bồ đề chứng đắc rõ rành CHÁNH tâm.

Nguyện trên thành Phật hoá thân,

Đưa tay cứu vớt chúng sanh muôn loài.

Con đường thành Phật xa dài,

Cũng không thối chí miệt mài lo tu.

Chúng sanh khó độ lắm ru,

Cũng không chán nản công phu chút nào.

Quyết trèo lên tận núi cao,

Như leo vạn trượng chẳng nao núng lòng.

Trèo lên tháp lớn chín tầng,

Cố lên tột nóc lòng càng vui thay.

Thân an, tâm tịnh hằng ngày,

Phát tâm như vậy không ngoài CHÂN tâm.

Nếu không sám hối lỗi lầm,

Ngoài thanh, trong trược tội làm nhiễm ô.

Trước siêng, sau biếng bơ thờ,

Lợi danh xen lẫn ngân ngô ngục hình.

Dù tu thiện pháp muôn nghìn,

Phát tâm như vậy gọi thành NGUỴ tâm.

Đại nguyền độ hết chúng sanh,

Bồ đề viên mãn nguyện thành mới thôi.

Giong thuyền Bát Nhã độ đời,

Phát tâm rộng lớn gọi người ĐẠI tâm.

Tư duy đi, đứng, ngồi, nằm,

Xét xem ba cõi luân trầm vây quanh.

Không lòng cứu vớt chúng sanh,

Luân hồi nhiều kiếp lợi danh xoay vần.

Tự tu ra khỏi cõi trần,

Mặc người đau khổ muôn phần thảm thương.

Lòng không bi cảm xót thương,

Phát tâm như vậy gọi thường TIỂU tâm.

Ngoài tâm thấy có chúng sanh,

Công phu không xả thường hành một bên.

Trên đường công hạnh chẳng quên,

Sự nghe, thấy, biết lệch nên sai lầm.

Bồ đề tự tánh xa dần,

Phát tâm như vậy đó phần THIÊN tâm.

Chúng sanh tự tánh nguyện thành,

Tánh là Phật đạo tự mình công phu.

Có tu mà chẳng thấy tu,

Chúng sanh được độ cũng như bình thường.

Chúng sanh tự tánh tỏ tường,

Tâm nguyền độ hết VIÊN thông tròn đầy.

Bồ đề tám tướng khác thay,

Tà, Thiên, Tiểu, Nguỵ bỏ ngay không màng.

Chánh, Chân, Viên, Đại rõ ràng,

Hằng ngày ứng dụng trên đàng hoá duyên.

Du phương độ chúng khắp miền,

Phát tâm giác ngộ gọi Hiền Sĩ nhân.

Đủ duyên phát nguyện lớn dần,

Là VUA các pháp cõi trần xưa nay.

Nhân duyên được nói ra đây,

Mười điều nên biết hằng ngày nhớ ơn.

Một ơn Đức Phật cao hơn,

Hai là Cha Mẹ công ơn không lường.

Ba ơn Sư trưởng tình thương,

Bốn ơn Thí Chủ hằng thường cúng dâng.

Năm là nhớ tưởng Chúng Sanh,

Sáu là nhớ Khổ Tử Sanh nhiều đời.

Bảy là Linh Tánh trong người,

Tám là Sám Hối nhiều đời oan khiên.

Chín sanh Tịnh Độ xứ hiền,

Mười nguyền Chánh Pháp hoằng truyền dài lâu

Vì sao ơn Phật cao sâu?

Vì thương muôn loại đớn đau vô vàn.

Hạnh nguyền Bồ tát muôn ngàn,

Phật dùng phương tiện chỉ đàng thoát ra.

Làm người trong cõi Ta Bà,

Sáu đường lên xuống lại qua thường thường.

Phật càng thấy vậy xót thương,

Chỉ ta phát nguyện gieo trồng thiện căn.

Đời đời, kiếp kiếp hằng gần,

Lòng không tạm bỏ một lần sát na.

Khi Ngài bỏ thế xuất gia,

Ta ham dục lạc Ta Bà trầm luân.

Đến khi ta được huyễn thân,

Thì Ngài nhập diệt, đâu gần Thế Tôn.

Hằng ngày sám hối tội mòn,

Nghiệp gì không thấy Thế Tôn Phật Đà.

Phước gì lại được xuất gia?

Cung nghinh xá lợi để mà cúng dâng.

Nhiều đời gieo tạo thiện căn,

Thọ ân Đức Phật sánh bằng Tu Di.

Phát tâm quảng đại tu trì,

Hành Bồ tát đạo cũng vì chúng sanh.

Dù cho xương thịt tan tành,

Tâm nguyền độ hết chúng sanh muôn loài.

Một lòng, một dạ nguyện rồi,

Nhân duyên thứ nhất vững ngôi Bồ đề.

Thương cha mẹ khổ mọi bề,

Mang thai mười tháng mỏi mê thân người.

Ba năm bú mớm không rời,

Nhường khô, nằm ướt ơn người nuôi ta.

Công lao sâu nặng bao la,

Thâm ân cha mẹ khó mà đáp ơn.

Nuôi con khổ cực không sờn,

Mong ta tiếp nối tông môn gia đường.

Lo phần tế tự cúng dường,

Thế mà con chẳng hiểu tường nghĩa ơn.

Nay con làm bậc Sa Môn,

Lạm xưng Thích tử con dòng Thích Ca.

Món ngon không dưỡng mẹ cha,

Cửu huyền thất tổ lơ là cúng dâng.

Mẹ cha còn sống cõi trần,

Cũng không nuôi dưỡng đáp ân song đường.

Khi cha mẹ xuống suối vàng,

Tâm linh khôngbiết nẻo đàng vãng sanh.

Thế gian tổn lớn đã đành,

Xuất gia cũng chẳng đền ân nghĩa gì.

Hai đường tổn thất tội ghi,

Ngày đêm suy nghĩ nghĩ suy phát nguyền.

Trăm đời ngàn kiếp cần chuyên,

Thường hành Phật đạo phát nguyền báo ân.

Nhiều đời, nhiều kiếp song thân,

Người người đều được siêu thăng Liên Đài.

Đó là nhân duyên thứ hai,

Bồ đề phát nguyện chẳng sai tấc lòng.

Nhớ ơn Sư trưởng dày công,

Dạy khuyên hướng dẫn thoát vòng tử sinh.

Mẹ cha sanh dưỡng thân hình,

Nếu không Sư trưởng tận tình dạy răn.

Thì không biết lễ thế gian,

Cũng như Phật Pháp vô vàn cao siêu.

Hằng ngày thấm nhuận giới điều,

Ca Sa thân đắp tạo nhiều phước duyên.

Nhớ ơn Sư trưởng thường xuyên,

Phát tâm rộng lớn phổ nguyền độ sanh.

Lợi mình, lợi chúng lòng thành,

Thế gian, xuất thế thực hành từ bi.

Nhân duyên thứ ba cũng vì,

Bồ đề tâm lớn mãi ghi ân Thầy.

Nhớ ơn thí chủ hằng ngày,

Bốn mùa vật dụng dùng xài đều dâng.

Gian nan cực khổ không cần,

Mong rằng Tăng chúng có phần thảnh thơi.

An vui tu học suốt đời,

Trang nghiêm phước huệ tuỳ thời độ sanh.

Vậy nên ta gắng thực hành,

Từ, Bi, Hỷ, Xả phước dành trả ân.

Nếu không tu tập chuyên cần,

Lá rau hạt gạo, miếng ăn hằng ngày.

Có phần trả nợ lâu dài,

Đền ơn thí chủ kiếp nay khổ phiền.

Làm trâu, bò, ngựa kéo khiên,

Đàn na ơn nặng phát nguyền ráng tu.

Đó là nhân duyên thứ tư,

Bồ đề tâm phát khư khư dặn lòng.

Chúng sanh tâm tưởng sạch trong,

Từ vô lượng kiếp mênh mông đến giờ.

Làm cha, làm mẹ nào ngờ,

Đây cha, đó mẹ bơ thờ với nhau.

Làm sao suy nghĩ ra mau,

Xuống lên nhiều kiếp, nối nhau xoay vần.

Thay cha đổi mẹ không chừng,

Bà con nhiều kiếp nhưng thường lạ xa.

Ấu thơ lìa bỏ mẹ cha,

Đến khi khôn lớn con đà hẳn quên.

Huống gì địa ngục xuống lên,

Thay hình, đổi dạng kêu rên thét gào.

Họ mong cầu cứu làm sao,

Thoát lìa khổ cảnh, được vào tự do.

Nơi kinh Đức Phật chỉ cho,

Còn người tà kiến không lo hiểu gì.

Cho nên Bồ tát nghĩ suy,

Mẹ cha nhiều kiếp cũng vì thương con.

Vị lai, quá khứ quán luôn,

Nghĩ thường nhiều cách trả ơn nặng oằn.

Đó là nhân duyên thứ năm.

Bồ đề tâm phát ân thâm nhớ hoài.

Đời người khổ luỵ bi ai,

Từ vô lượng kiếp kéo dài đến nay.

Mãi trong bể khổ vần xoay,

Luân hồi sanh tử ai tày thoát ly.

Loài người, thiên giới mãi đi,

Ra vào đủ cách, ai bi nghẹn lời.

Làm trời thoáng chốc làm người,

Rơi vào địa ngục, hoặc loài súc sanh.

Cửa đen, chiều sáng đành rành,

Tạm lìa ra khỏi, chốc sanh bước vào.

Thân mình phải chịu núi đao,

Mảnh da nguyên vẹn, đớn đau cắt lìa.

Lửa hừng hực cháy thế kia,

Nước đồng sôi sục uống kìa xương tan.

Cắt thân tim phổi ruột gan,

Gió luồng thổi chết lại hoàn sống ngay.

Trong thành lửa dữ gớm thay,

Thét gào thảm thiết chân tay rụng rời.

Âm thanh thống thiết khổ thời,

Tuyết băng đông lại, thịt rời rã ra.

Máu như sen đỏ nở hoa,

Ở trong địa ngục thiệt là xót thương.

Ngày đêm sống chết lệ thường,

Buổi mà chịu khổ trăm phương ngàn đời,

Mãi làm ngục tốt mệt nhoài,

Diêm Vương khuyên bảo cũng hoài luống công

Khổ đau mới biết tỉnh lòng,

Ăn năn hối hận mới hòng thoát ly.

Vừa ra khỏi cảnh A Tỳ,

Tạo y nghiệp củ chính vì si mê.

Mẹ cha nhiều kiếp vụng về,

Không tu đội lốt heo dê trâu lừa.

Đau thương bi thảm sớm trưa,

Ăn cha, nuốt mẹ vui ưa tánh phàm.

Oan gia trở tánh tham lam,

Ngày xưa là giặc, nay làm con yêu.

Mẹ, cha, chồng, vợ đổi nhiều,

Si mê không thấy sớm chiều có nhau.

Quả nhân đời trước đến nay,

Thật là đáng hổ, xét rày đáng thương.

Như ta đạt túc mạng thông,

Hiểu rành nhân quả thật không hổ lòng

Bị bao bụng mẹ bọc trong,

Thiệt là khó chịu trong vòng mang thai.

Nhỏ thì chẳng biết điều chi,

Chẳng phân biệt rõ chỉ vì tham sân.

Thoáng qua già bịnh đến gần,

Vô thường lại đến kéo phăng thức tình.

Teo khô, da thịt huyết tinh,

Sợi lông nhỏ nhất như hình đốt thiêu.

Đau thương thống khổ quá nhiều,

Vỏ rùa tháo gỡ thấy điều dễ hơn.

Đến khi thần thức không còn,

Vô cùng khổ cực tâm hồn thoát ra.

Tâm thường giong ruổi bôn ba,

Mọi nơi, mọi chốn thật là hãi kinh.

Thân không cố định dáng hình,

Khác nào chỗ ở phòng mình đổi thay.

Vi trần của đại thiên này,

Cũng không sánh nỗi luân hồi nhiều thân.

Nước đầy trong bốn biển tràn,

Cũng không sánh được lệ trần biệt ly.

Chất xương hơn núi Tu Di,

Thây nằm ngang dọc kể thì xiết bao.

Ví như lời Phật chưa vào,

Ai hay, ai biết, làm sao giải tường.

Vậy mà nhiều kẻ luyến thương,

Si mê như cũ vấn vương ngàn đời.

Một lần sa lạc đó thôi,

Trăm lần sai hết thân người dễ trôi.

Thân người khó được lắm ôi!

Được rồi dễ mất, dễ thôi khó gìn.

Mịt mờ đường hướng tự mình,

Tam đồ, ác báo, cực hình chịu ngay,

Ôi thôi! thống khổ dặt dài,

Không sao nói hết ai thay giùm mình.

Đến đây há chẳng khiếp kinh,

Phải lo, phải sợ tử sinh dứt nguồn.

Vượt qua bể ái dục luôn,

Mình, người thức tỉnh dốc lòng tiến tu.

Đồng lên bờ giác thuyền từ,

Dứt nguồn sinh tử chơn tu hiển bày.

Nhân duyên thứ sáu tuyệt hay,

Luân hồi sanh tử ta nay dứt rồi.

Tánh linh tôn trọng hẳn nay,

Tâm ta cùng Phật Như Lai khác gì.

Thế Tôn vô lượng từ bi,

Tu hành nhiều kiếp cũng vì chúng sanh.

Đạt thành Chánh giác hạnh lành,

Còn ta điên đảo lộn quanh sáu đường.

Phật Ngài vô lượng tình thương,

Trang nghiêm công đức khôn lường tuệ thông.

Còn ta nghiệp chướng long đong,

Nên xa cách Phật muôn trùng lối đi.

Phật, Ta tâm tánh như y,

Ta mê, Phật ngộ bởi vì cách xa.

Ta hằng suy nghĩ xét ra,

Vô cùng hổ thẹn xót xa tấm lòng.

Ví như ngọc báu vùi bùn,

Không hề thương tiếc không cần quí trân.

Hãy nên tỉnh giấc mộng trần,

Thực hành thiện pháp diệt sân si phiền.

Lập công bồi đức bền kiên,

Như ngọc vô giá năng siêng lau chùi.

Bừng lên ánh sáng rạng ngời,

Long lanh rực rỡ người đời điểm trang.

Xứng công Đức Phật chỉ đàng,

Thế Tôn giáo hoá vô vàn công lao.

Nhân duyên thứ bảy thế nào,

Tánh linh hiển hiện thâm sâu trong lòng.

Tám là sám hối nghiệp vương,

Oai nghi, cử chỉ tâm thường buông lung.

Năm trăm tuổi thọ Thiên Vương.

Kiết la tội nhỏ, tai ương nặng nề.

Còn ta tội chướng nhiều bề,

Nói, làm, ăn, mặc, không hề chú tâm.

Hằng ngày động tác lỗi lầm,

Lúc ngồi, lúc đứng, lúc nằm, lúc đi.

Không gìn giới luật oai nghi.

Một ngày đã phạm huống chi nhiều đời,

Vô cùng vô tận kiếp rồi,

Vô biên tội lỗi khó thời nói ra.

Mười người hết chín kia mà,

Một người thành thật khai ra lỗi lầm.

Năm điều giới cấm Phật răn,

Còn chưa giữ được nói năng lu bù.

Sa di, Bồ tát, Tỳ khưu,

Thành tâm bạch Phật truyền trao giới điều.

Phải nên rõ biết mục tiêu,

Giữ gìn giới luật thoát điều khổ đau.

Nếu không sẽ bị đoạ vào,

Ba đường ác đạo ngày nào được ra.

Thương người như thể thương ta,

Thân cùng khẩu ý thiết tha giãi bày.

Từ vô lượng kiếp tới nay,

Vô tình, cố ý nghiệp dày tội vương.

Cầu xin Tam Bảo xót thương,

Ăn năn sám hối tỏ tường lý chân.

Nhân duyên thứ tám thành tâm,

Bồ đề tâm phát lỗi lầm sạch trơn.

Ta Bà tu tập khó hơn,

Vãng sanh Tịnh Độ thật không dễ dàng.

Một đời niệm Phật lần tràng,

Vẫn chưa thành tựu bởi màn vô minh.

Ngày xưa Hiền Thánh niệm kinh,

Cả ngàn, vạn luận đồng thinh hướng về.

Tây phương Cực Lạc là quê,

Người người xu hướng đường về Lạc bang.

Đời nay mạt pháp rõ ràng,

Nhân lành kém cỏi vô vàn khó khăn.

Thiếu duyên, ít phước kém căn,

Tham, sân, ngũ dục, che ngăn đường trần.

Thế nên ta mới chuyên cần,

Chấp trì danh hiệu gom thần tiến tu.

Phát tâm quảng đại công phu,

Trì danh hiệu Phật nhứt như trọn đời.

Bồ đề rộng lớn khắp nơi,

Trăm năm bố thí, nhiều đời hưởng công.

Bởi vì niệm Phật chuyên ròng,

Mong thành Phật quả thong dong cứu đời.

Bồ đề gieo hạt khắp nơi,

Lưỡi cày niệm Phật xanh tươi cội cành.

Thuyền từ đại nguyện độ sanh,

Vào trong bể cả Tây Thành dễ tu.

Tây phương Cực Lạc nhàn du,

Thong dong tự tại muôn thu an bình.

Nhân duyên thứ chín chóng thành,

Bồ đề tâm phát vãng sanh Liên Đài.

Thế Tôn vô lượng kiếp nay,

Hành Bồ tát đạo chỉ bày chúng sanh.

Hy sinh tu tập thực hành,

Khó khăn gian khổ đạt thành Phật thân.

Du phương giáo hoá thế trần,

Công viên, quả mãn Niết Bàn vô dư.

Thời kỳ chánh pháp còn đâu?

Chỉ còn tham lợi tóm thâu tranh giành.

Chạy theo nhân ngã lợi danh,

Hành trì tà pháp thiện lành không phân.

Chẳng ai biết Phật, Pháp Tăng,

Ba ngôi Tam Bảo không hằng kính tin.

Suy tàn đến thế ngồi nhìn,

Lệ rơi thổn thức tâm mình đau thương.

Ta là con đấng Pháp Vương,

Sống cho có ích trên đường tiến tu.

Đáp ân Đức Phật cao sâu,

Hộ trì chánh pháp trước sau lập nguyền.

Cùng chư thiện hữu kết duyên,

Phát tâm dõng mãnh thệ nguyền độ sanh.

Ngàn đời kiếp kiếp tâm thành,

Từ nay cho tới tận cùng vị lai.

Nguyện sanh Cực Lạc Liên Đài,

Xong rồi trở lại trần ai Ta Bà.

Mặt trời Phật pháp sáng loà,

Pháp môn mở rộng hằng hà chiếu soi.

Phương Đông chánh pháp hẳn hòi,

Vận hành tồn tại đời đời tuyên dương.

Thành tâm mở rộng con đường,

Hoằng truyền chánh pháp noi gương Đức Ngài.

Nhân duyên thứ mười tuyệt hay,

Bồ đề tâm phát hoằng khai đạo mầu.

Mười duyên xu hướng phát mau.

Rõ ràng tám tướng chia nhau đành rành.

Được thân khoẻ mạnh an lành,

Sáu căn đầy đủ tịnh thanh rõ ràng.

Xuất gia trong cõi đạo tràng,

Hành trì giới luật thoát đàng tử sinh.

Được nghe chánh pháp giữ mình,

Cung nghinh Xá lợi kính thành nhứt tâm.

Hằng ngày nghe được pháp âm,

Nhân duyên thù thắng trổ mầm ngày nay.

Tâm thành ngu muội giãi bày,

Cúi xin đại chúng lập ngay nguyện nầy.

Đồng tâm hiệp lực từ đây,

Phát tâm tương tục không ngày thối lui.

Đừng cho hời hợt dể duôi,

Đừng ham mau chóng, mệt thôi chẳng bền.

Đừng lòng biếng nhác chẳng nên,

Vượt qua dõng mãnh đừng quên chuyên cần.

Đừng cho uể oải tinh thần,

Đừng chần chờ mãi hẹn lần ngày mai.

Đừng vì tội dốt bi ai,

Đừng vì cạn cợt thẹn hoài bản thân.

Đừng khinh, không có căn phần,

Như trồng cây cảnh, lớn dần xanh tươi.

Mài dao, mài mãi hết đùi,

Dao thành sắc bén nhiều người dùng ngay.

Không tu thì khổ lắm thay,

Đời đời, kiếp kiếp trần ai luân hồi.

Tu thì khó nhọc hiện thời,

An vui vĩnh kiếp cuộc đời thong dong.

Hành trì Tịnh Độ hết lòng,

Giong thuyền Bát nhã ngược dòng hoá duyên

Khó khăn gian khổ không phiền,

Kiên trì nhẫn nại tâm nguyền chuyển mê.

Tội nhân địa ngục thảm thê,

Cũng còn phát khởi Bồ đề chẳng ngơi.

Huống chi mình được thảnh thơi,

Xưng danh con Phật trong đời hiện nay.

Nếu không lập đại nguyện nầy,

Đã từ vô thỉ tới nay mê mờ.

Việc gì nó đã qua rồi,

Không sao cản nỗi, buông trôi thế thường.

Mê mà chưa ngộ đáng thương,

Ngộ rồi chẳng chịu tỏ tường ăn năn.

Mới càng đáng tiếc băn khoăn,

Khổ đau địa ngục mong rằng thoát ra.

Vô thường tấn tốc đi qua,

Cần nương pháp Phật để ta sửa mình.

Hai bàn tay, dắt hữu tình,

Dù trong khoảnh khắc tâm linh không rời.

Nương theo bạn tốt suốt đời,

Không còn lo lắng tâm thời nhàn ru.

Chỉ là một niệm công phu,

Đừng cho vô ích nguyện tu hoài hoài.

Tâm chân sự thật hẳn hòi,

Hạnh sâu, nguyện rộng, tín thời hư không.

Kim cương đâu có cứng bằng,

Tâm nguyền, nguyện lực hơn rằng kim cương

Thật Hiền, hiền dịu khiêm cung,

Bảo rằng đại chúng hiệp cùng với tôi.

Bồ đề quyến thuộc đây rồi,

Từ đây giao kết lời tôi chỉ bày.

Đồng sanh Tịnh Độ hôm nay,

Cùng đồng thấy Đức Phật Ngài phương Tây.

Hiệp đồng giáo hoá từ đây,

Đồng thành chánh giác hiển bày pháp môn.

Ba hai tướng tốt Thế Tôn,

Trang nghiêm trăm phước phát tâm lập nguyền

Nguyện cùng đại chúng kết duyên,

Cùng nhau nỗ lực xây miền Lạc bang.

Ta Bà thành cõi Tây phang,

Vô cùng may mắn nhân duyên đủ đầy.

Làm xong ngày 15 tháng 6 năm Canh Dần
Nhằm 27 tháng 7 năm 2010 tại Trường hạ Ngọc Phương

BÀI LIÊN QUAN

Tìm về nẻo chánh  ( Tịnh Vân , 5811 xem)

An cư kiết hạ  ( Hòa thượng Thích Trí Quảng , 6496 xem)

Đức Phật An cư Kiết hạ  (5491 xem)

Đức Phật với 45 năm mùa an cư kiết hạ.  ( Tỳ kheo Định Phúc , 6268 xem)

Ý Nghĩa An Cư Kiết Hạ  ( Hòa thượng Thích Thanh Từ , 5573 xem)

Ý nghĩa An cư kiết hạ  ( Đại đức Thích Kiến Nguyệt , 6152 xem)

Ba tháng an cư kiết hạ của người tu sĩ  (7056 xem)

Chí nguyện xuất gia  ( Tịnh Phước , 11105 xem)

Kỷ niệm mùa Hạ  ( Liên Minh , 5087 xem)

Ý nghĩa phát Bồ đề tâm  (11279 xem)

Ý KIẾN BẠN ĐỌC


NI TRƯỞNG HUỲNH LIÊN
  • Thích Nữ Huỳnh Liên
  • Thích Nữ Huỳnh Liên
  • Thích Nữ Huỳnh Liên

 

Nguyện xin hiến trọn đời mình

Cho nguồn Đạo pháp cho tình Quê hương

 

THẬP ĐẠI ĐỆ TỬ
  • Thích Nữ Bạch Liên
  • Thích Nữ Thanh Liên
  • Thích Nữ Kim Liên
  • Thích Nữ Ngân Liên
  • Thích Nữ Chơn Liên
  • Thích Nữ Quảng Liên
  • Thích Nữ Quảng Liên
  • Thích Nữ Tạng Liên
  • Thích Nữ Trí Liên
  • Thích Nữ Đức Liên
  • Thích Nữ Thiện Liên
THÔNG BÁO

Thông báo Khóa Bồi dưỡng đạo hạnh lần thứ 8 do Ni giới Hệ phái Khất sĩ tổ chức

Tiếp theo thời khóa tu học trong 3 tháng An cư là chương trình 10 ngày bồi dưỡng đạo hạnh lần thứ 8 cho chư Ni NGHPKS, bắt đầu từ chiều mùng 1 tháng 7 đến ngày 11 tháng 7 năm Giáp Thìn (nhằm ngày 4/8/2024 – 14/8/2024) tại Tổ đình Tịnh xá Ngọc Phương (Số 498/1 đường Lê Quang Định, Phường 1, quận Gò Vấp, Tp. HCM)

Thông báo khóa Bồi dưỡng đạo hạnh lần 9 do Hệ phái Khất sĩ tổ chức

Nhằm nâng cao đời sống Phạm hạnh và thắp sáng lý tưởng giải thoát, giác ngộ và phụng sự Đạo pháp cho các Tăng Ni trẻ vừa bước chân vào đạo, Hệ phái Khất sĩ mỗi năm tổ chức một khóa BỒI DƯỠNG ĐẠO HẠNH tại Pháp viện Minh Đăng Quang (505 Võ Nguyên Giáp, phường An Phú, TP. Thủ Đức, TP. HCM) dành cho các Sa-di, Sa-di-ni và Tập sự.

Thư mời viết bài Tập san Đuốc Sen - số 35 chủ đề Lễ tự tứ Tăng và Vu lan Báo hiếu

Thư mời viết bài Tập san Đuốc Sen - số 35 chủ đề Lễ tự tứ Tăng và Vu lan Báo hiếu

Thông báo Lớp Giáo lý trực tuyến

Thời gian tụng kinh, thuyết giảng trực tuyến như sau: Tụng kinh: Hàng ngày từ 6g30 – 7g15 tối là thời khóa tụng kinh Dược Sư, các ngày sám hối trì tụng Hồng Danh Bửu Sám Thuyết giảng: 7g30 – 8g30 tối hàng ngày

VIDEO HÔM NAY

Trực tiếp: Phiên Bế mạc Hội thảo Khoa học Ni trưởng Huỳnh Liên tại Pháp viện Minh Đăng Quang - Ban Truyền hình Trực tuyến PSO

Pháp âm MP3

  • 0 - Lời Mở Đầu
  • 01 - Võ Trụ Quan
  • 02 - Ngũ Uẩn
  • 03 - Lục Căn
  • 04 - Thập Nhị Nhơn Duyên

LỊCH VIỆT NAM

THỐNG KÊ